A- A A+ | Chia sẻ bài viết lên facebook Chia sẻ bài viết lên twitter Chia sẻ bài viết lên google+ Tăng tương phản Giảm tương phản

Covid-19 và những ngày không quên

Đã hơn 02 năm kể từ khi cuộc chiến chống Covid-19 tạm lắng, nhưng ký ức về những ngày đêm làm việc, lặng thầm cống hiến cho sự nghiệp Y tế tỉnh nhà của đội ngũ cán bộ, nhân viên Trung tâm Kiểm soát bệnh tật (CDC) tỉnh Đắk Nông vẫn còn nguyên vẹn. Nhân kỷ niệm 69 năm Ngày Thầy thuốc Việt Nam (27/2/1955 – 27/2/2024), chúng ta cùng gợi nhớ lại ký ức mà những người trong cuộc gọi là “những ngày không quên”…

              Phòng giao ban trở thành bếp ăn

Ký ức đầu tiên khiến mỗi nhân viên CDC không bao giờ quên chính là hình ảnh phòng Giao ban trang trọng, trở thành bếp ăn để phục vụ công tác phòng chống dịch. Trong giai đoạn căng thẳng nhất của dịch Covid-19 với hàng loạt những Chỉ thị của Thủ tướng Chính phủ về giãn cách xã hội, để hoạt động phòng chống dịch được vận hành suôn sẻ, đồng chí Giám đốc CDC đã chỉ đạo 100% cán bộ, nhân viên CDC thực hiện phương châm “4 tại chỗ” gồm: lực lượng tại chỗ, đảm bảo chỉ huy tại chỗ, phương tiện tại chỗ và hậu cần tại chỗ. Với phương châm này, Ban lãnh đạo CDC trăn trở làm sao để có một bếp ăn tập thể phục vụ đội ngũ cán bộ nhân viên đang ngày đêm chống dịch. Và – Phòng giao ban cơ quan đã được trưng dụng để trở thành bếp ăn. Xoong nồi, bát đĩa, dụng cụ nấu ăn được huy động từ bất cứ nguồn nào có thể. Với nguồn kinh phí từ các mạnh thường quân ủng hộ cho đơn vị trong công tác phòng chống dịch, Phòng Tổ chức – Hành chính chịu trách nhiệm phân công cán bộ làm công tác hậu cần. Những buổi đoàn lấy mẫu cộng đồng đi cơ sở gấp, bếp ăn chỉ kịp luộc vội những nồi trứng gói ghém cho đồng nghiệp mang đi. Để rồi, khi về cơ sở, sau những giờ làm việc mệt nhoài, thành viên của đội lấy mẫu cộng đồng giở trứng luộc, thêm chai nước lọc nữa là thành bữa trưa. Cả nhân viên hay lãnh đạo, khẩu phần như nhau, vất vả như nhau, vật lộn như nhau để tranh thủ từng phút, từng giây kiểm soát ổ dịch. Những buổi đêm đoàn lấy mẫu cộng đồng về muộn, bếp ăn chuẩn bị nồi cháo gà nghi ngút khói, đủ để làm ấm bụng đồng nghiệp mình. Bếp ăn cũng phục vụ cơm cho các đồng nghiệp làm công tác xét nghiệm, những người làm xuyên đêm, xuyên ngày. Không thể nhớ đã có bao nhiêu đĩa cơm gắn kết tình cảm đồng nghiệp đã hoàn thành ở Phòng giao ban ấy. Để rồi, khi dịch tạm lắng, đơn vị trở về hoạt động bình thường, phòng bếp được trở về hình dáng ban đầu – Phòng Giao ban. Và mỗi khi đặt chân vào căn phòng ấy, mỗi người vẫn nao nao những cảm xúc vẹn nguyên của những ngày trong tâm dịch.

Những bước chân không mỏi

Một trong những Ký ức không thể quên thứ hai chính là những bước chân không mỏi, hoặc “không  dám  mỏi” của thành viên đội lấy mẫu cộng đồng. Khi tình hình dịch ngày càng phức tạp, một số đơn vị tuyến huyện “vỡ trận” và cần sự hỗ trợ từ CDC, nhân viên của Trung tâm được đào tạo gấp rút và nhanh chóng lên đường. Từ đó, cuộc sống thành viên tổ lấy mẫu cộng đồng gắn với những chuyến công tác đêm ngày, dày đặc. Bước chân họ ghi dấu trên nhiều nẻo đường, bon làng, thôn xóm. Hai người một đội, một chiếc túi đựng vật dụng y tế đeo vai, khoác trên người bộ đồ bảo hộ bịt bùng, họ đi mà không hề biết trước điểm kết thúc. Krông Nô nắng cháy, ĐăkMil gió lạnh, Đăk R’lấp mệt nhoài v.v… mỗi nơi đội lấy mẫu đi qua đều để lại những ấn tượng khó phai cho người dân nơi đó về những người chiến sỹ áo trắng thầm lặng, kiên cường.

 Những chuyến đi lấy mẫu cộng đồng sát nhau, để đảm bảo an toàn phòng dịch cho gia đình, đa phần đội lấy mẫu chọn ngủ lại cơ quan. Những hội trường trống ở cơ sở 1, cơ sở 2; tắm bằng những ca nước  lạnh băng; những chiếc chiếu, chiếc chăn trải vội trên sàn, trên bàn làm việc khiến lưng cứng đờ… những đôi chân rã rời sau những chuyến đi bộ, leo dốc miệt mài… Họ - những người cán bộ y tế dự phòng đã giấu nỗi âu lo về gia đình, về con cái, gạt đi những nỗi niềm riêng, để cùng nhau cười đùa, động viên nhau về một ngày hết dịch. Và thực sự dịch Covid-19 đã lùi lại, còn những nhân viên Trung tâm kiểm soát bệnh tật lại thấy gần nhau hơn, thấy mình xứng đáng hơn với nhiệm vụ và trọng trách của một người cán bộ ngành Y.

Những đêm không ngủ

Ký ức không quên của những ngày phòng chống Covid-19 còn là những đêm không ngủ. Nếu như tổ lấy mẫu, tổ điều tra truy vết vất vả vì phải đi cơ sở liên tục thì những người bám trụ đơn vị làm công tác Xét nghiệm cũng chẳng hề thong thả gì. Số lượng mẫu cần xét nghiệm dồn dập. Phòng Xét nghiệm làm việc hết công suất. Tổ trả kết quả cũng căng mắt rà kết quả, đối chiếu cả đêm để trả kết quả chính xác nhất về cho cơ sở. Có những đêm, khi hoàn thành công việc, có người chọn ngủ lại phòng làm việc trên những ghế bố, những tấm nệm được cơ quan bố trí. Cũng có người chọn trở về nhà, dắt xe ra khỏi cổng, nhìn lên ánh đèn đường màu vàng nhạt khi trời khuya trở dần về sáng. Nhớ Tết Nguyên đán năm 2022, thay vì thảnh thơi đón chào khoảnh khắc giao thừa, thành viên tổ trả kết quả xét nghiệm phải lên lịch phân công ai trực, ai tạm nghỉ để về lo liệu Tết nhất cho gia đình. Một cái Tết không trọn vẹn nhưng lòng họ lại phơi phới, bởi bản thân đã góp không ít công sức vào sự thành công của công tác phòng chống dịch của đơn vị, của tỉnh nhà.

Kỷ niệm 69 năm Ngày Thầy thuốc Việt Nam 27/2/1955 – 27/2/2024, bản thân mỗi cán bộ, nhân viên Trung tâm Kiểm soát bệnh tật luôn cảm thấy may mắn, tự hào khi là một người cán bộ y tế dự phòng.  Chặng đường đã qua nhiều thành tựu, chặng đường sắp tới chắc hẳn cũng sẽ không thiếu chông gai. Tin rằng, với tinh thần, nỗ lực của những người cán bộ y tế dự phòng, Trung tâm Kiểm soát bệnh tật sẽ có thêm nhiều điều đáng nhớ, những dấu ấn không thể quên trong lòng  người dân tỉnh nhà./.


Tác giả: Minh Nhạn

Tin liên quan

Tin mới

Giới thiệu

Tin video

Liên kết website